Tôi đã trở thành gia đình bảo trợ trong 30 năm liên tiếp, lần đầu tiên vào năm 1992 sau khi tôi được truyền cảm hứng từ một người bạn của tôi, người đã từng bảo trợ cho một sinh viên trao đổi.
Sinh viên đầu tiên của tôi đến từ Na Uy và chúng tôi vẫn luôn giữ liên lạc cho đến nay. Học sinh càng ở xa thì càng khó giữ liên lạc nhưng với Facebook và WhatsApp đã giúp cho việc kết nối dễ dàng hơn rất nhiều. Một vài sinh viên bảo trợ trước đây hiện sống ở Mỹ và chúng tôi thỉnh thoảng đi ăn sáng cùng nhau. Tôi đã có chuyến thăm cuối cùng đến Châu Âu để gặp gỡ các sinh viên trao đổi khác vào tháng 7 và sau đó tôi sẽ quay lại Châu Âu một lần nữa để thăm nhiều sinh viên hơn vào mùa hè năm tới. Đi Châu Âu và thăm bọn trẻ trước khi chúng đến là điều mà tôi đã làm 25 lần. Tôi làm điều này vì tôi nghĩ rằng đó là một cách tuyệt vời để bắt đầu mối quan hệ của một gia đình bảo trợ và tôi cũng có thể gặp cha mẹ đẻ của học sinh trao đổi.
Tôi tin rằng trao đổi văn hóa là rất quan trọng để gặp gỡ những người khác nhau. Tôi có cơ hội đến đó và ngắm nhìn cách sống và văn hóa của họ. Điều đó giống như tất cả chúng ta đều có liên quan. Tôi nắm lấy bản năng làm cha của mình và tôi không thích một ngôi nhà trống trải. Tôi hiện đang bảo trợ cho Melvin từ Đan Mạch và tôi vẫn muốn có một sinh viên trao đổi vào năm tới. Khi tôi có một sinh viên mới, những sinh viên trao đổi cũ từ đất nước đó sẽ được kết nối với sinh viên mới. Tất cả học sinh của tôi đã trở thành một gia đình thực sự lớn.
Tôi đã quen với việc sống với một nam thiếu niên, có những điều tôi cho qua và những điều khiến tôi lo lắng. Một mẹo mà tôi dành cho các bậc cha mẹ chủ nhà khác và bản thân tôi áp dụng với Melvin là bật tính năng theo dõi trên điện thoại của nhau, với điều này, tôi luôn biết Melvin đang ở đâu và cậu ấy luôn có thể tìm ra vị trí của tôi. Tôi cũng khuyên sinh viên nên có thẻ ngân hàng để họ có thể rút tiền mặt dễ dàng hơn. Luôn giữ một bản sao của bảo hiểm cho học sinh trong ô tô của bạn cũng là một ý tưởng hay, hầu hết khi bạn cần, bạn sẽ lái xe đến một nơi nào đó.
Với các học sinh của tôi, tôi thích đưa chúng đến New York để ngắm nhìn thành phố. Vào ngày sinh nhật, tôi thích đưa chúng đến một nhà hàng tàu buồm lớn trên bờ sông Philadelphia. Còn vào Chủ nhật, chúng tôi sẽ đi xem bóng chày (Phillies) và bóng đá (Temple). Tôi luôn ủng hộ và cũng đến dự tất cả các sự kiện thể thao của chúng.
Trải nghiệm ấm lòng nhất với các sinh viên trao đổi mà tôi ấn tượng nhất đến nay là năm tôi phẫu thuật phần hông sau lưng, lúc đó tôi đang bảo trợ một sinh viên trao đổi nhưng sau khi cuộc phẫu thuật kết thúc, có 4 sinh viên trao đổi đến thăm tôi. Nhìn thấy tất cả họ sau cuộc phẫu thuật khiến tôi suy nghĩ rất nhiều về việc học sinh của tôi và tôi đã quan tâm nhau như thế nào.
Lối sống của tôi thay đổi dựa trên những gì học sinh của tôi làm. Nhu cầu và sở thích của cậu ấy được ưu tiên hơn những gì tôi muốn. Vì đây là năm trao đổi của cậu ấy nên nếu cậu ấy muốn đi ăn với bạn bè, tôi sẽ tìm việc khác để làm.
Tôi chăm sóc các sinh viên trao đổi như thể họ là những đứa con của riêng tôi, giống như cha mẹ tôi đã chăm sóc tôi. Có những điều bất ngờ sẽ xảy ra, bạn phải biết mình sẽ cần phải làm gì. Hòa hợp với học sinh của bạn là rất quan trọng. Tôi rất biết ơn khi có người khác ở trong nhà để làm cho ngôi nhà trở nên toàn vẹn hơn. Tôi thích việc có ai đó trong nhà để nói chuyện và thay đổi qua mỗi năm.
Ted Rothstein - YFU USA
Host family from The USA
Đọc thêm:
Địa chỉ: Số 22 Hoàng Diệu, P. 13, Q. 4, TP. Hồ Chí Minh
Điện thoại: 090 307 9523
Hotline: 090 370 9523
Email: info@yfuvietnam.org
Copyright © 2021 Youth For Understanding Vietnam